#1. Lại bắt đầu

Mình bắt đầu viết trên Facebook page từ năm 21 hay 22 tuổi, cũng không còn nhớ rõ. Nguyên cớ bắt đầu cũng trong một buổi đi thực tập không có quá nhiều đặc biệt, và vì vậy nên lại muốn viết để làm cho nó có chút đặc biệt hơn.

Vậy mà cái trang viết nhỏ cứ lớn dần theo những ngày mình đi học và làm xa Việt Nam, chắt chiu trải nghiệm thành câu chữ rồi giãi bày trên đó. Hồi còn trẻ, còn đi học, cứ nghĩ là mình rất bận. Vậy mà nhìn lại mới thấy rảnh vô cùng, làm được bao nhiêu thứ, cái nọ cái kia, vụn vặn nhưng vui vẻ.

Có người lớn hơn từng nói với mình: “Khi trẻ thì thiếu tiền, lớn lên rồi thì có tiền nhưng thiếu thời gian”. Mỗi năm trôi qua, mình lại có ý thời gian hơn để làm những thứ vui vẻ vụn vặt, để làm những cái đôi khi ít vui vẻ hơn nhưng lại cơm áo gạo tiền hơn. Mình có lúc tặc lưỡi, rằng: Vạn sự đều có tính thời điểm. Và quanh đi quẩn lại thì gần 2-3 năm nay không có viết gì nhiều.

Mình đã hơn 30, những người từng đọc câu chữ của mình từ năm hai mấy giờ chắc cũng không còn trẻ (như xưa) nữa. Có lẽ đã lập gia đình, có lẽ cũng “nhuốm màu mưu sinh” hơn, có lẽ những mối lo và nỗi niềm của mình và họ không còn giao nhau nữa. Có lẽ đó là một phần của sự lớn lên, của thời gian.

3 năm qua, mình đã nhiều lần cài apps viết rồi gỡ apps, đã quyết định áp lực bản thân để tạo website rồi cũng bỏ dở. Lần này, lại cài, lại tạo và đếm xem sẽ duy trì được bao lâu.

Để cho kết quả khác đi (và mình cũng đâu còn như năm hai mươi) thì mình cũng phải làm một vài thứ khác đi:

  1. Mình từ viết với nhiều động cơ, có khi vì ôm mộng thành cây bút có tiếng, hoặc để được chú ý (khó mà tránh khỏi). Nhưng giờ thì, mình sẽ viết cho mình đọc trước, vì vậy mình viết từ cái mình đang quan tâm, từ sách vở, phim ảnh, đến học hành sự nghiệp. Đôi khi có thể vụn vặt.
  2. Raw. Với thời gian hạn chế hơn, mình buộc phải rút ngắn công đoạn. Vậy nên những gì đưa lên đây từ nội dung đến hình ảnh sẽ “thô” hơn, có khi là lấy thẳng từ sổ ghi chép của mình, qua rất ít chỉnh sửa hiệu đính.
  3. Mình sẽ dần chuyển sang viết trên web là chính thay vì Facebook, vì nghĩ có lẽ đây là không gian thong thả và tĩnh lặng hơn để viết, đọc, và hệ thống lại để dễ tìm kiếm xem lại về sau.

Mình từng viết “Dân công sở nhiều khi chỉ đếm ngày tháng bằng những cái cuối tuần”. Nhiều năm qua, mình vẫn đếm những cái cuối tuần, nhưng giờ mình đếm thêm cả những ghi chép. Để nhắc chúng ta rằng, mình vẫn có thể đếm năm tháng bằng thật nhiều những thú vị nhỏ nhoi và đơn sơ mà ta đôi khi bận quá lại quên mất.

Và, đây là ghi chép #1.


🍰
Viết điều gì tiếp theo: Nếu bạn yêu thích các nội dung, bạn có thể mời mình một ly cà phê. Để cuối tuần mình sẽ ra quán gọi một ly cà phê và viết về mối quan tâm chung nào đó. Bạn cũng hãy để lại vài dòng về chủ đề tiếp theo bạn muốn mình viết nhé!

Great! You’ve successfully signed up.

Welcome back! You've successfully signed in.

You've successfully subscribed to adangnotes.

Success! Check your email for magic link to sign-in.

Success! Your billing info has been updated.

Your billing was not updated.